THƯ GỬI NỖI NHỚ TỚI THANH XUÂN TƯƠI ĐẸP
Ai cũng từng một lần đi qua thanh xuân. Thanh xuân với bạn có thể là những rung động đầu đời, là việc theo đuổi đam mê hết mình, là những nỗ lực không ngừng để có được mục tiêu nào đó… Còn thanh xuân mới tôi là khúc hát mang tên Hồng Bàng. Nơi con tim tôi khao khát cháy bỏng được tìm về, nơi ghi dấu năm tháng tươi đẹp, nơi mà nếu ước muốn trong cuộc đời này tôi tha thiết ước muốn cho thời gian ngừng lại…
Cứ mỗi khi có dịp ngắm bức ảnh về trường, lòng tôi lại trào dâng 1 dòng cảm xúc thật khó kiểm soát, vừa dịu êm vừa dữ dội. Mặc dù vẫn đang ở nơi đây mà sao tôi nhớ nhung đến vậy. Hình ảnh tôi cùng tụi bạn đứng quây quần bên cô giáo chủ nhiệm dưới sân trường trò chuyện về những giấc mơ, hoài bão đẹp tuyệt trần như cổ tích… có lẽ cảm giác tuyệt vời này sẽ theo tôi suốt cuộc đời.
Có vô vàn thứ khi qua đi rồi con người mới nuối tiếc nhận ra rằng mình đã “yêu” nhưng với Hồng Bàng, ngay khi đặt những bước chân đầu tiên đầy bỡ ngỡ dưới những gốc xà cừ xanh mát làm thủ tục nhập học, tôi nhận ra mình đã “yêu đậm sâu” rồi.
Tôi yêu những chiếc view đẹp đến nao lòng dưới sân trường dịu dàng nắng, những bậc thềm lác đác lá xà cừ, lá sấu, lá phượng rơi… xúc động tua đi tua lại những bài học, những kỳ thi, những nỗ lực, những cố gắng…rồi nuối tiếc vô cùng tận về những điều không bao giờ trở lại.
Tôi nhớ da diết những người bạn cũ: Những người cùng bàn, chung lớp, có duyên cùng khóa, những người em thơ khóa dưới. Có những tri kỷ nhưng cũng có cả những người tôi đã quên tên, thậm chí chưa từng có dịp nói với nhau một lời. Nhưng dù chỉ thoáng qua một chốc thì khuôn mặt ấy vẫn là cả bầu trời vấn vương.
Cuộc sống xô bồ với vô vàn những bận rộn và lo toan, chúng ta K23 những người bạn năm ấy sau này có người đã đứng trên đỉnh cao thành công danh vọng, hạnh phúc với cuộc sống đủ đầy hiện tại; cũng có những người vẫn trên con đường tìm kiếm đam mê, trăn trở đi tìm ý nghĩa cuộc đời…Đi qua biết bao chông gai, thành công lẫn thăng trầm, qua biết bao nụ cười và cả những giọt nước mắt, nhưng mỗi khi nhớ đến Hồng Bàng, chỉ còn những con tim đồng điệu, chỉ còn một tình yêu trọn vẹn vượt ra khỏi mọi vô thường, chỉ còn niềm biết ơn vô tận với cô thầy và những năm tháng thanh xuân.
Ai cũng từng một lần đi qua thanh xuân. Và thanh xuân của chúng ta mang tên Ngôi trường Hạnh Phúc – HỒNG BÀNG.