CHÚNG TA CỦA HIỆN TẠI – MÃI NHỚ K23 HỒNG BÀNG
Tớ sẽ nhớ lắm, chúng ta của hiện tại…
Mật nắng tràn lên những tán cây, luồn qua song cửa sổ, rỏ chất ngọt lấm tấm trên những đoá hoa phượng còn mềm vì mới ép. Tớ gấp lại cuốn sách ép hoa, ngồi ngẩn ngơ vì vẻ bừng sáng thật hiếm hoi của sân trường sau chuỗi ngày dài bị mưa xuân phủ mờ.
Ước gì nắng ở Hồng Bàng là một loài hoa nhỉ. Tớ sẽ đem giấu từng vạt nắng nơi đây vào trang sách, để có thể thỏa thích gửi chúng đến nơi cậu, nhắc cậu nhớ về những ngày ấm áp ta đã ngồi cạnh nhau.
Tớ ước mình có thể đem tất cả kí ức về chúng ta ép khô trong trang sách. Từng ngày, từng ngày nâng niu chúng ở cái bảo tàng tưởng tượng trong tâm trí, cái bảo tàng mà tớ gọi là “Thanh xuân”. Nơi đó trưng bày những tiếng cười hạnh phúc, những rung động chớm nở, một ánh mắt lấp lánh ước mơ, mùi ngai ngái của trang sách luyện thi và có cả… những lời hứa của chúng ta.
Liệu thời gian có khiến chúng ta trở thành những người thất hứa không?
Tớ không biết nữa…
Tớ chỉ muốn ngay khoảnh khắc này đây, chúng ta nắm tay nhau chặt thêm, lại chặt thêm. Hơi ấm sẽ xoa mềm vết chai trên các ngón tay.Tháng năm sẽ qua rất nhanh. Nhưng cậu biết không? Bảo tàng của tớ mở cửa vô thời hạn, sau này mời cậu đến chơi nhé?